Nguồn gốc Shōjo

Giống như hầu hết các từ ghép kanji, thuật ngữ shōjo là được mượn từ các ký tự chữ Hán, có lẽ thông qua Hàn Quốc. Thuật ngữ 少女 được phát âm shào nǚ trong tiếng Quan Thoại, thiếu nữ trong tiếng Việt, so nyŏ trong tiếng Hàn Quốc, và shōjo trong tiếng Nhật (Hebon-shiki Rōmaji), mặc dù như đã lưu ý ở trên, nó còn có thể được phát âm là otome trong tiếng Nhật.

Bản viết lâu đời nhất còn tồn tại của thuật ngữ 少女 nằm trong bộ Hậu Hán thư, xuất bản ở Trung Quốc vào thế kỷ thứ 5, ở chương 86, Truyền thuyết về người Dao, được dùng để chỉ những cô gái trẻ.[2]

盤瓠種,昔帝嚳時患犬戎入寇, 乃訪募天下,有能得犬戎之將吳將軍頭者,購黃金千鎰,邑萬家,又妻以少女[3].

Dịch: Truyền thuyết về người Dao: đất nước bị xâm lăng bởi bọn man di, nhà vua đang tìm kiếm người tài để có thể đứng đầu nghĩa quân giải phóng, nhà vua sẽ ban thưởng (một) ngàn Dật [4] vàng, (một) vạn ấp, các thiếu nữ làm thê tử.

Vào thế kỷ 17, từ này đã được du nhập vào tiếng Nhật thông qua sự thừa nhận đối với hệ thống hợp pháp Ritsuryō kiểu Hoa, trong đó nó dùng để chỉ các cô gái ở giữa tuổi 17 và 20.[1][5]